Diễn đàn của T11
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

thơ của Tế Hanh

Go down

thơ của Tế Hanh Empty thơ của Tế Hanh

Bài gửi by Hải Yến Fri Jun 27, 2008 2:22 pm

RINGATÓ
Dịch nghĩa:

Nàng ru tôi
bằng khóm lau
bằng dòng nước róc rách
bằng bầu trời tươi sáng trong xanh
bằng nụ hôn của hồ ao

Có thể tình yêu nàng
sau sẽ dành cho kẻ khác
những người ấy cũng hãy ru nàng
như nàng đã từng ru tôi

RU

Xem kìa người đẹp ru tôi.
Khác nào hồ nọ ru hời khóm lau.
Trong khi xanh ngắt trời cao.
Cái hôn gửi xuống qua màu nước xanh.

Ngày kia có lẽ mối tình.
Một người khác nữa sẽ dành cho chăng.
Người ta lại sẽ ru nàng.
Như nàng có lúc dịu dàng ru tôi.

Dịch nghĩa:

NGƯỜI KIỀU NỮ XA XƯA ẤY

Tôi muốn thấy lại người kiều nữ xa xưa,
ẩn chứa bao nỗi dịu hiền tiên nữ,
mỗi khi chúng tôi dạo chơi ngoài đồng nội,
tươi vui và nghiêm nghị, nàng lội dưới lớp bùn mỏng,
nàng nhìn tôi, khiến tôi đâu thể không run rẩy,
ước sao chẳng yêu nàng, người kiều nữ xa xưa.

Tôi chỉ muốn thấy nàng, vậy thôi, chẳng gì khác,
phơi trong nắng, mộng mơ ngoài vườn,
hay trong tay, một cuốn sách khép kín,
và quanh nàng, dày đặc những nhành cây mới nhú
dào dạt trong gió thu.

Tôi muốn thấy nàng, một bận ngập ngừng, chậm rãi,
như thể đang suy tư trong bóng râm xào xạc,
rồi nhỏm dậy, nhìn quanh rồi đột ngột cất bước,
theo con đường qua bụi rậm trong vườn.
Nàng ẩn tại đó, giữa hàng cây xa xa,
chìa lá vẫy nàng, ở hai bên đường.

Tôi chỉ muốn thấy nàng, người kiều nữ xa xưa,
rảo bước trong ánh nắng tràn,
như đứa con muốn thấy bà mẹ đã qua đời.

Bản dịch của Tế Hanh đã giữ được tương đối nguyên vẹn nhịp điệu cùng mọi ý tứ của bản gốc:

NGƯỜI ĐẸP NGÀY XƯA

Nhớ sao người đẹp ngày xưa.
Bao nhiêu quyến rũ tiên vừa hiện ra.
Cùng tôi dạo giữa đồng hoa.
Nàng vui nhí nhảnh nhưng mà nghiêm trang.
Nàng nhìn tôi thấy xốn xang.
Tình yêu đâu phải mơ màng của tôi.

Chỉ mong gặp lại nàng thôi.
Nàng đi trong nắng hay ngồi dưới cây.
Nàng cầm quyển sách trong tay.
Mùa thu những cụm lá dày xôn xao.

Nàng đứng lên lá thì thào.
Nàng như trong giấc chiêm bao bước đều.
Con đường hoa lá thân yêu.
Nàng đi cây cũng nhìn theo gửi lời.

Như con nhớ mẹ chết rồi.
Tôi mong gặp lại con người xa xăm.
Vừa xa nhưng lại rất gần.
Nàng như tan biến trong vầng nắng lên.





Con Đường


Con đường hai chúng ta đi
Em không trở lại anh thì cũng không
Cuối đường chỉ có hàng thông
Đầu nghiêng theo gió ngóng trông người về.

TE HANH




Đêm Nay



Đêm nay trăng lạc với mình
Trăng thơ bát ngát, trằng tình chơi vơi
Suốt đêm trăng sáng em ơi
Tưởng như trăng sáng suôt' đời của anh.



Giữa Anh Và Em



Anh như nguoì bốn phía mưa rơi
Em bỗng đến và cuộc đời hửng nắng
Giữa hai ta còn muôn ngàn im lặng
Anh vẫn nghe xao động bao lời

Tưởng con sông đến khúc trôi êm
Muà hạ hết và muà thu sắp đến
Anh lại thấy lòng mình xao xuyến
Bởi môt. cái nhìn xa thẳm của em.

Em biết không ? Giữa anh và em
Không noí đuoc nhieu hơn là noí được
Như khi chúng ta nhìn dòng nươc'
Giữa thuyền và bến, giữa bến và thuyền

Ngày mai kia trong biến động liên hồi
Anh khong thể giữ cả những gì yêu quý nhất
Nhưng tình anh đối với em khong thể mất
Như bao tình yêu chân thật trên đờị




Vĩnh Viễn



Anh gặp em
Mot ngày khong có thời gian
Mot nơi khong bờ khong bến
Anh tìm kiếm ở em mot cái gì vĩnh viễn
Trong khi anh tự biet mình
Muốn tồn tại trên trái đat này
Phaỉ
Tính
Từng
Giây




Tình Yêu Và Vĩnh Viễn



Anh gặp em trong mot thời biến chuyển
Vừa ban mai sao đã ban chiều
Anh dù biết tình yêu không vĩnh viễn
Vẫn đi tìm vĩnh viễn của tình yêu




Nói Về Tình yêu



Tình yêu không ở nơi em
Tình yêu không ở nơi anh
Tình yêu ở giữa hai ta

Anh yêu em nhiều đến nỗi
Em không còn llà em nữa, em ơi !
Anh yêu em nhiều đến nỗi
Anh không còn là anh nữa, em ơi !

Em đem đến cho anh
Sự cứng rắn
Của mot nguoi đàn bà
Cũng như anh đã cho em
Sự yếu đuối
Của một nguoi đàn ông.


Ao Ước

Anh là kẻ say mê nhưng nhút nhát;
Không hiểu giùm em lại nỡ cho anh
Là không yêu, là một kẻ vô tình.
Anh tức quá, đem lòng ao ước lệ;

Nếu em chết: chắc là anh có thể
Tỏ mối tình lặng lẽ qúa sâu thâm:
Anh đến nơi em nghỉ giấc ngàn năm
Ngồi điên dại sầu như cây liễu rủ.

Anh không uống, anh không ăn, không ngủ,
Anh khóc than, than khóc đến bao giờ
Nước mắt anh lầy lội cả nấm mồ
Nhỏ từng giọt xuống thân em lạnh lẽo.

Rồi anh chết, anh chết sầu, chết héo;
Linh hồn anh thất thểu dõi hồn em.
Và ở đâu kia, ở cõi đời đêm
Chắc em chẳng nghi ngờ tình anh nữa...




Chiêm Bao

Tỉnh mộng rồi sao ? Có lẽ nào
Ân tình ngắc nguỉ thể chiêm bao ?
Tay không trơ trọi tìm tay ngọc
Môi lạnh mân mê vị má đàọ

Lẩn bóng, nương hình gặp gỡ em,
Mến yêu ảo ảnh cũng êm đỀm.
Nhưng ôi lỡ dở cơn yêu mến:
Mộng có về đâu với những đêm.

Rồi vẫn cô đơn, vẫn tuỉ sầụ
Nỗi niềm ai có biết cho đâu ?
Cơn mơ mai miả thêm cơn tỉnh
Quạnh quẽ thâu canh gối dãi dầụ

TE HANH ( 1941 )
Hải Yến
Hải Yến
Gắn bó với T11
Gắn bó với T11

Tổng số bài gửi : 54
Age : 29
Đến từ : nhà mình
Registration date : 31/05/2008

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết